Đây là một câu chuyện kể về một quá khứ tang thương, đau buồn!... Mà mãi đến nay, những người còn lại cứ ngỡ ngàng, tiếc nuối mong sao sự việc chưa từng xảy ra và thời gian có thể quay trở lại!... Cũng như ước gì không có sự mất mát đó.
Câu chuyện là một trải nghiệm thực tế, mà sau đó là động lực để đi tìm ra nguồn gốc cho công tác Lao Động An Toàn- An Toàn Điện. Nhằm đưa đến cái hạnh phúc, bình an cho tất cả mọi người, những ai có thân nhân đang công tác làm việc trong những môi trường có liên quan đến điện năng. Có ai mà không muốn người con, người anh, người em, người chồng, người cha của mình trở về nhà an toàn sau một ngày làm việc đâu?!
Vì đã từng chịu cảnh đau thương mất mát đó, nên không muốn có thêm một gia đình nào phải lâm vào như trương tự. Đã quyết định chọn ngành điện công nghiệp, gắng tâm học, làm việc, tìm hiểu cách làm sao giảm nhẹ nguy cơ tai nạn về điện. Nay câu chuyện sẽ mở đầu cho nguyên nhân thành lập Công Ty TNHH Bút Chì Gỗ chuyên về lĩnh vực An Toàn Điện.
Đó là buổi sáng ngày 25 tháng 01 năm 1993 ( ngày 03 tháng Giêng năm Quí Dậu). Mọi người đang vui xuân, nâng ly chúc tụng nhau. Những tràng pháo nổ đì đùng mang hương vị của ngày tết Việt. Những bàn hương án chuẩn bị cho giờ phút thiêng liêng đưa tiễn ông bà Tổ Tiên...
Nhưng không ai biết rằng có những người đang phải trực ca nhằm đem ánh sáng, điện năng đến cho nhu cầu sinh hoạt của mọi nhà, và anh cũng là người như vậy!
Anh là một kỹ sư điện mới ra trường, với đầy nhiệt huyết, hăng say của một tân binh.
07h30' có một sự cố về điện! Anh cùng một số đồng nghiệp xuống hiện trường để xử lý sự cố. Dĩ nhiên ngành điện Việt Nam thời bấy giờ không được trang bị đầy đủ thiết bị an toàn. Có chăng là những những dụng cụ thô sơ như: gậy đóng ngắt cầu dao bằng tre tầm vông ( chưa được trang bị găng tay cao su cách điện, nếu trời mưa mà ướt thì là một mấu chốt tai nạn có thể xảy ra), đường dây hạ thế cũng quá cũ kỹ... Và mọi người lúc bấy giờ cũng rất ít hiểu biết về công tác An Toàn Lao Động.
Được nghe những đồng nghiệp anh kể lại: Anh nhận nhiệm vụ phải hạ cầu dao nhưng do gậy tầm vông vẫn còn ẩm trong mùa mưa vừa qua, và điện đã truyền qua dụng cụ đến nơi anh đứng. Anh đã ngã xuống giũa sự chứng kiến của bạn bè.
09h00' gia đình được tin anh đã vĩnh viễn ra đi tại bênh viện. Ở cái tuổi 24 đầy những ước vọng. Anh ra đi để lại bao nhiêu tiếc nuối của những người thân. Người yêu anh vẫn chờ ngày cưới sắp đến. Mẹ đã nuốt nước mắt trước sự ra đi của người con cả mà mẹ đã nuôi nấng suốt 24 năm trời. Bố lặng người đi với bao kỷ niệm " Đâu rồi đứa con con trai đã từng khoác áo bố trong những giờ bay của bố những năm trước 1975?!". Những đứa em trai anh vẫn còn ngờ ngợ... điều đó thật sao?! Mới hôm nào đây, anh em còn đùa vui với nhau, anh mua quà tết cho các em, mà nay... chuyện đó thật hay mơ?!
Đồng nghiệp anh đều mang những điều hoài cảm về anh mà riêng mỗi người không thể nào nói ra được thành lời. Ngày tết với hoa mai vàng rực mà nay đã phủ đầy tang trắng, cánh mai rơi tả tơi như tiễn đưa một người đi.
Mãi cho đến nay, mặc dù người đã hóa tro bụi theo thời gian, thế nhưng mỗi độ xuân về câu chuyện cứ như mới vừa hôm qua. Chuyện như một giấc mơ, người còn ở lại đều có những kỷ niệm mất mát như không thể nào nhạt nhòa được!
Và từ tận đáy lòng, Công Ty TNHH Bút Chì Gỗ được lập ra với đầy những ước vọng, mong muốn từ câu chuyện thực về người anh cả. Để rồi công tác Chụp Hình Nhiệt và Đo Điện Trở Đất nhằm giúp ích cho bao nhiêu người. Ngoài ra còn luôn chia sẻ những qui trình qui phạm kỹ thuật An Toàn Lao Động. Từ niềm đam mê yêu nghề, tính nhân đạo... xin cầu chúc mọi người luôn bình an, hạnh phúc, vui sống.
Vì đã từng chịu cảnh đau thương mất mát đó, nên không muốn có thêm một gia đình nào phải lâm vào như trương tự. Đã quyết định chọn ngành điện công nghiệp, gắng tâm học, làm việc, tìm hiểu cách làm sao giảm nhẹ nguy cơ tai nạn về điện. Nay câu chuyện sẽ mở đầu cho nguyên nhân thành lập Công Ty TNHH Bút Chì Gỗ chuyên về lĩnh vực An Toàn Điện.
Đó là buổi sáng ngày 25 tháng 01 năm 1993 ( ngày 03 tháng Giêng năm Quí Dậu). Mọi người đang vui xuân, nâng ly chúc tụng nhau. Những tràng pháo nổ đì đùng mang hương vị của ngày tết Việt. Những bàn hương án chuẩn bị cho giờ phút thiêng liêng đưa tiễn ông bà Tổ Tiên...
Nhưng không ai biết rằng có những người đang phải trực ca nhằm đem ánh sáng, điện năng đến cho nhu cầu sinh hoạt của mọi nhà, và anh cũng là người như vậy!
Anh là một kỹ sư điện mới ra trường, với đầy nhiệt huyết, hăng say của một tân binh.
07h30' có một sự cố về điện! Anh cùng một số đồng nghiệp xuống hiện trường để xử lý sự cố. Dĩ nhiên ngành điện Việt Nam thời bấy giờ không được trang bị đầy đủ thiết bị an toàn. Có chăng là những những dụng cụ thô sơ như: gậy đóng ngắt cầu dao bằng tre tầm vông ( chưa được trang bị găng tay cao su cách điện, nếu trời mưa mà ướt thì là một mấu chốt tai nạn có thể xảy ra), đường dây hạ thế cũng quá cũ kỹ... Và mọi người lúc bấy giờ cũng rất ít hiểu biết về công tác An Toàn Lao Động.
Được nghe những đồng nghiệp anh kể lại: Anh nhận nhiệm vụ phải hạ cầu dao nhưng do gậy tầm vông vẫn còn ẩm trong mùa mưa vừa qua, và điện đã truyền qua dụng cụ đến nơi anh đứng. Anh đã ngã xuống giũa sự chứng kiến của bạn bè.
09h00' gia đình được tin anh đã vĩnh viễn ra đi tại bênh viện. Ở cái tuổi 24 đầy những ước vọng. Anh ra đi để lại bao nhiêu tiếc nuối của những người thân. Người yêu anh vẫn chờ ngày cưới sắp đến. Mẹ đã nuốt nước mắt trước sự ra đi của người con cả mà mẹ đã nuôi nấng suốt 24 năm trời. Bố lặng người đi với bao kỷ niệm " Đâu rồi đứa con con trai đã từng khoác áo bố trong những giờ bay của bố những năm trước 1975?!". Những đứa em trai anh vẫn còn ngờ ngợ... điều đó thật sao?! Mới hôm nào đây, anh em còn đùa vui với nhau, anh mua quà tết cho các em, mà nay... chuyện đó thật hay mơ?!
Đồng nghiệp anh đều mang những điều hoài cảm về anh mà riêng mỗi người không thể nào nói ra được thành lời. Ngày tết với hoa mai vàng rực mà nay đã phủ đầy tang trắng, cánh mai rơi tả tơi như tiễn đưa một người đi.
Mãi cho đến nay, mặc dù người đã hóa tro bụi theo thời gian, thế nhưng mỗi độ xuân về câu chuyện cứ như mới vừa hôm qua. Chuyện như một giấc mơ, người còn ở lại đều có những kỷ niệm mất mát như không thể nào nhạt nhòa được!
Và từ tận đáy lòng, Công Ty TNHH Bút Chì Gỗ được lập ra với đầy những ước vọng, mong muốn từ câu chuyện thực về người anh cả. Để rồi công tác Chụp Hình Nhiệt và Đo Điện Trở Đất nhằm giúp ích cho bao nhiêu người. Ngoài ra còn luôn chia sẻ những qui trình qui phạm kỹ thuật An Toàn Lao Động. Từ niềm đam mê yêu nghề, tính nhân đạo... xin cầu chúc mọi người luôn bình an, hạnh phúc, vui sống.
Câu chuyện là một trải nghiệm thực tế, mà sau đó là động lực để đi tìm ra nguồn gốc cho công tác Lao Động An Toàn- An Toàn Điện. Và bạn có thể xem thêm máy đóng sách nếu có nhu cầu nhé!
Trả lờiXóa